Emil – cậu đặc biệt khi cậu cứ nghịch không ngừng,
nghịch bằng mọi giá và trở thành tác giả năm tuổi của một serie trò
nghịch oái ăm không dứt tại trang trại Katthlt, làng Lonneberga, tỉnh
Smaland, thụy Điển. Tại sao lại như vậy? Ông bố thì bứt tóc kêu trời, bà
mẹ thì cầu nguyện và ghi nhật ký, dân làng thì thấy vợ chồng họ thật
đáng thương, bởi Emil nghịch quá thể, biết bao là bối rối…
Lại thằng nhóc Emil! Người lớn cứ kêu ca vậy suốt. Emil chui đầu vào
liền súp, Emil treo Ida lên đỉnh cột cờ, Emil nhổ răng hàm cho cô Lina,
Emil phải đẽo hình nhân trong xưởng mộc, Emil…Emil… Và gì gì nữa có trời
mới biết. Vậy những, có ai thích sống mà thiếu vắng Emil đâu. Bạn hãy
đọc Emil đi rồi sẽ rõ điều mà dân làng Lonneberga rốt cục cũng hiểu đó,
dù chẳng chịu nói ra.
Và thế là, ở giữa nơi thấm đẫm sự bình yên tươi sáng của quê hương
Astrid Lindgren, chẳng kém cạnh PippiT ất dài bằng món nghịch tối ngày
đó, Emil trở thành một trong bộ đôi sứ giả văn chương được yêu mến nhất
của nữ thánh văn học thiếu nhi Thụy Điển.