"Tình yêu là khối vật chất vô hình xinh đẹp nhất, huyền ảo nhất trần gian. Nhưng nó chỉ là một phép tính trên bàn cờ cuộc sống."
(Ploy)
Dạ Khúc lấy bối cảnh
cung đình hoàng thất, nhân vật chính là công chúa - nữ hoàng … nhưng lại
chẳng có những ngọt ngào lãng mạn như kiểu công chúa ngủ sâu trong rừng
đợi nụ hôn của hoàng tử đẹp trai. Lúc còn là công chúa, cô sống theo
đúng nghĩa của 1 nàng công chúa trong thế giới tự tạo của chính mình.
Phóng khoáng và mơ mộng từ cách yêu cho đến cách sống.
Hoàng tử của cô, cũng lãng tử và hào hoa
như trong truyện cổ tích. Lúc trở thành nữ hoàng, cô biến cuộc sống của
mình giống như ly cafe đen không đường, lý trí chiếm chọn bộ não cảm
xúc. Cô chọn người chồng của mình theo đúng danh nghĩa - Phu quân của Nữ
hoàng. Chỉ là cô không ngờ được, cafe đen dù không có đường nhưng khi
vị đắng tan biến cũng để lại chút vị ngọt trên đầu môi. Hạnh phúc của
từng nhân vật trong Dạ Khúc… chính là một cuộc trao đổi
đầy tính thương mại, đánh đổi đau khổ của người này để lấy hạnh phúc
của 1 người kia. Cột chặt con người vào những trách nhiệm và những tình
cảm ko định nghĩa được. Tuy nhiên, chưa đi đến bước cuối của đời người
sẽ không biết người nào mới là người hạnh phúc nhất. Cũng như từng nhân
vật trong truyện, không đọc đến chương cuối sẽ không biết rốt cuộc nhân
vật nào có được hạnh phúc trọn vẹn.